Chợ phiên Đồng Văn - Nét đẹp văn hóa vùng cao.
Chúng tôi đến thị trấn Đồng Văn vào một buổi chiều khi hoàng hôn đã dần tắt nắng, cái cảm nhận đầu tiên là một không khí buồn heo hút giống như các thị trấn vùng cao khác của Hà Giang mà chúng tôi đã đi qua như Tam Sơn, Yên Minh. quán xá chẳng có nhiều, nhà nghỉ thì một vài cái nhưng đau khổ nhất khi chúng tôi đến đây là được cảm nhận về sự phục vụ của chủ quán cơm Tiến Nhị, khổ nỗi chúng tôi chỉ có 2 người mà mọi người đến đây thì ít cũng phải 4 - 5 người mà đông thì phải hơn chục người vậy nên chúng tôi bị đối xử với một thái độ thờ ờ, vô cảm đến kinh ngạc:
" Chị ơi tối nay có những món gì ạ
đi mấy người vậy?
bọn em có 2 người thôi,
...............................
chúng tôi đứng một lúc không thấy bà chủ quán hỏi thêm một câu nào nữa và bà ta tiếp tục công việc của mình.
Hai thằng chúng tôi quay sang nhìn nhau và tự hiểu mình không có chỗ ở đây, vậy là chúng tôi lầm lũi quay ra trước sự vô cảm đến kinh ngạc của bà chủ quán cơm Tiến Nhị, đành tìm quán khác để nạp năng lượng cho một hành trình dài hôm nay.
Đồng văn, một thị trấn nhỏ với khu phố cổ mang một nét đẹp rất riêng của vùng cao Hà Giang cũng như các thị trấn ở vùng núi phía Bắc. Đồng Văn chỉ ồn ào hơn khi có phiên chợ vào ngày chủ nhật hàng tuần còn những ngày khác Đồng Văn trở lại là một thị trấn buồn heo hút của vùng cao. Chợ Đồng Văn tuy nhỏ hơn và hàng hóa cũng không nhiều và đa dạng như chợ phiên Bắc Hà, chợ Mèo Vạc nhưng bù lại nó lại có cái chất riêng và khác so với các phiên chợ vùng cao khác. Có lẽ chợ Đồng Văn được tô đẹp hơn bởi khu phố cổ kế bên, khu quán rượu ở giữa chợ cho các thanh niên và bô lão Mông tụ tập chăng hay còn những điều thú vị gì khác nữa.
Toàn cảnh thị trấn và chợ Đồng Văn
Một góc chợ
Văn hóa về vùng cao
Tươi thế này thì bán nhanh hết hàng lắm đây
Đính topic này lên trang mạng xã hội của bạn hoặc submit nó tới các dịch vụ bookmark