Đang lượt phượt một cách khoái chí ở Sơn La thì nhận được "lệnh" phải về cơ quan để nhận công tác mới.
Đáng ra thì phải làm được tuyến Sông Mã và Sốp Cộp (không kể Mộc Châu) nữa nhưng do kẹt lại Hà Nội vì tắc đường nên đành lỗi hẹn với các bác mấy huyện nói trên vào chuyến phượt sau vậy (http://www.phuot.vn/threads/34523-SƠ...-đường-đi).
Về đến Sài Gòn chiều tối ngày 26 tháng 2, sếp điện báo chiều 27 sẽ phải làm việc với môt đoàn khách nước ngoài. Thế là cả đêm không nghỉ ngơi gì, chuẩn bị để báo cáo cho ngày hôm sau.
Đoàn khách có 4 người, đi xe từ KS đến chỗ chúng tôi nhưng tìm không ra địa chỉ cơ quan chúng tôi nên đến muộn mất hơn một giờ đồng hồ. Làm việc với họ tới gần 5 giờ mới xong thì sếp bảo anh đi cùng họ luôn đi. Hẹn với khách là sẽ đón sáng mai 5:30 tại KS khách đang ở, kịp lấy cái công lệnh và nhận tiền rồi phóng ngay về nhà xếp quần áo. Mới đi về, chỉ kịp dồn hết đồ cũ ra và xếp mấy bộ đồ mới vào và cứ tự nhắc nhở là đừng quên pin của khẩu súng ngắn...
Nhưng cũng may là vì vậy tôi mà lại có dịp trải qua cả hai cung đường Tuần tra biên giới và Tuần tra ven biển trong cùng một chuyến đi. Đang nhiều việc nên tôi ngại nhưng cũng cố để viết lại "những gì trông thấy" hầu phục vụ các bác.
Về nhà, chuẩn bị đồ đạc xong, kiểm đi kiểm lại đủ ba món, một chiếc vali đựng quần áo và các loại charges, đồ vệ sinh cá nhân. Một máy tính chuyên dùng để đi đường dài và một túi đựng máy ảnh. Vẫn lười như mọi lần, tôi chỉ đem theo một súng ngắn và con Pentax mới làm quen (nhưng cũng được gần 6 tháng rồi) và ống all in one 28-300 để khỏi mất công xoáy ra xoáy vào nhưng cũng cố nhét thêm cái ống MF 50mmF2 anh bạn trên xóm cho mượn.
Để đồng hồ báo thức 4:20 rồi yên tâm đi ngủ.
4:45 chúng tôi xuất phát từ nhà tôi đi tới KS. Nhóm khách chỉ có một người đi với tôi, nhóm ba người còn lại đi theo tuyến của họ và hẹn gặp nhau tại một địa điểm tại Đắc Lắc.
5:00 thì tôi đến khách sạn. Đợi một lúc thì vẫn không thấy ông khách của tôi đâu trong khi mấy người Nhật đã gọi taxi và đi ra sân bay bay chuyến sớm. Tôi hỏi lễ tân cho gặp Mr X thì lễ tân mới gọi điện thoại và nói rất nhanh alarm five. Vậy là cậu lễ tân này đã quên báo thức khách. Tôi chưa từng thấy cái KS có sao nào ở quận I mà lại dở như vậy.
Ông khách của chúng tôi chuẩn bị rất nhanh và 5:30 thì chúng tôi xuất phát từ KS ở quận I đi ra cầu Sài Gòn nhắm hướng Phan Thiết mà chạy tới.
Sau màn giới thiệu đường đi cho khách có khái niệm thì tôi ngủ mất cho tới khi cậu lái xe đánh thức tôi dậy và báo là đã tới một trạm nghỉ ở Long Khánh, anh dậy mời khách vệ sinh, ăn sáng để rồi lại đi tiếp vì quãng đường hôm nay đi rất dài.
Vệ sinh xong, tới chỗ ăn sáng thì bắt đầu phát sinh một chuyện mà chúng tôi không ngờ được. Ông khách đề nghị cho ông được đọc kinh.
Thưa các bác, nhà cháu cũng đi lung tung mấy chỗ nên cũng biết nhiều thứ phức tạp.
Năm 2002, lúc đi họp tại Dhaka, Bangladesh, quan khách quốc tế, quan chức nhà nước tới dự hội nghị toàn ông mặt to tai lớn nhưng họ vẫn bắt đầu đọc khai mạc cái Hội nghị đó bằng màn kinh của người Hồi, chứng tỏ họ quan tâm tới việc đọc kinh như thế nào.
Một lần nữa, tôi đi máy bay của hãng hàng không M, trước khi máy bay cất cánh, như thường lệ, các bác sẽ nghe các cô chiêu đãi viên hướng dẫn an toàn bay thì ở đây họ lại chiếu trên màn hình một màn đọc kinh khá dài (nhờ đó mà chúng tôi bay an toàn).
Hay là tại Dubai International Aiport, Các Tiểu Vương quốc Ả Rập thống nhất có rất nhiều phòng (lớn và sạch, đẹp) chỉ dành cho đọc kinh và cầu nguyện.
Vì vậy khi nghe ông khách nói xin phép đọc kinh thì tôi rất tôn trọng và nói ông cứ việc làm những việc cần thiết theo yêu cầu của cá nhân ông nhưng khi ông "thực hành" đọc kinh thì tôi thực sự bất ngờ.
Do không thể chụp ảnh nên tôi chỉ mô tả sơ qua cho các bác nghe thôi nha