- Mộ danh nhân Đặng Trần Côn hiện nay ở ngõ 320 đường Khương Đình, phường Hạ Đình, quận Thanh Xuân, Hà Nội, cách trung tâm Thủ đô khoảng 8km.
- Gia phả họ Trần ở Thượng Đình, sau chuyển về xã Nhân Mục Cựu, nay thuộc phường Hạ Đình, Thanh Xuân cho biết: Đặng Trần Côn sinh đầu thế kỷ XVIII (khoảng 1705-1720). Ông là con cháu họ Trần, dòng dõi của Băng Hồ tiên sinh Trần Nguyên Đán; viễn tổ là Trần Cẩn, người Hà Tây (cũ). Đầu thế kỷ XVI, Trần Tuân là cháu Trần Cẩn tụ quân nổi dậy, bị Mỹ Huệ hầu Trịnh Duy Sản giết, con cháu phải di cư biệt tích và đổi sang họ Đặng. Họ Đặng là dòng họ có truyền thống khoa cử, nhiều người đỗ đạt cao. Một chi ở xã Thượng Yên Quyết (làng Cót), huyện Từ Liêm là con cháu Đặng Công Toản, một chi sang xã Phù Đổng (Tiên Du, Bắc Ninh) là con cháu Trạng nguyên, Binh bộ Thượng thư Đặng Công Chất. Đặng Trần Côn thuộc chi này.
- Khi còn trẻ, Đặng Trần Côn đã nổi tiếng học giỏi, được xếp vào hàng "Thanh Trì tứ hổ" ngày ấy là "Côn - Đẩu - Điền - Hiên" (Đặng Trần Côn, Trương Nguyên Đẩu, Hồng Điền và Nguyễn Hiên). Ông đỗ Giải nguyên (khoảng năm 1726 đến năm 1730), nhưng thi Hội bị trượt. Từ đó, ông không bị ràng buộc bởi con đường khoa cử, nhận chức Huấn đạo ở trường phủ, sau làm Tri phủ Thanh Oai (Hà Nội). Cho đến cuối đời, ông chỉ làm đến chức Ngự sử đài Chiếu khám, Tòng bát phẩm. Nghỉ hưu, ông dạy học ở nhà. Học trò ông nhiều người đỗ đạt cao. Ông mất và được chôn cất ở làng Nhân Mục (nay là phường Hạ Đình). Sự nghiệp văn chương của Đặng Trần Côn rất lớn nhưng nhiều tác phẩm đã bị thất lạc. Một số tác phẩm của ông hiên còn như Vịnh cảnh Tiêu Tương, phú Trương Hàn tư thuần lô, phú Trương Lương bộ y … nhưng nổi tiếng nhất là Chinh phụ ngâm, một tác phẩm văn học giàu tính nhân văn, có vị trí quan trọng trong văn học cổ điển Việt Nam. Tác phẩm này đã được Hồng Hà nữ sĩ Đoàn Thị Điểm (1705-1746) dịch ra quốc âm, và đưa vào sách giáo khoa để dạy trong nhà trường.
- Mộ danh nhân Đặng Trần Côn đã được Bộ Văn hoá và Thông tin xếp hạng Di tích lịch sử - văn hoá năm 1989.